Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

Đến tuổi này & Bài ca mùa thu


Hồng Thanh Quang

Đến tuổi này giở báo
Đọc tin buồn đầu tiên
Lỡ đâu đồng đội cũ
Lỡ đâu lại người quen

Đến tuổi này thấy ngại
Những quan hệ vàng son
Lắng những lời to tát
Tránh suy bì thiệt hơn
 

Đến tuổi này bầu bạn
Vừa ngồi vào đã say
Chuyện xưa cùng nhau nhớ
Dở mấy vẫn còn hay

Đến tuổi này chỉ sợ
Lỡ mạo phạm thương yêu
Một chiều em phố rộng
Bỗng nghe lòng cô liêu…
 
17-11-2011


Bài ca mùa thu

Hồng Thanh Quang
Ai còn nhớ lối về xứ sở
tiền – lá - vàng mua được những vần thơ
và ánh mắt một người con gái
dài dại nhìn đời dài dại nhìn ta

Xứ sở đó có bài ca
lời tinh khiết đầu mùa hoa cúc trắng
em ngây thơ dịu dàng rám nắng
biến phố phường thành cát một bờ sông


Ai có cùng rấn bước với tôi không
lùi lại với rụt rè lỡ mất
ta bỗng cảm thấy lòng day dứt
trước sướng vui may mắn chỉ riêng mình

Tấm gương cong tôi đã mải mê tìm
xứ sở đó giữ lại soi hạnh phúc
những giọt mưa tí tách rơi  như mực
ghi vào tim giai điệu yên hoà

Ngủ ngỡ gần thức dậy thấy vời xa
xứ sở đó cỏ chớ vùi lấp dấu
hết tiền lá tôi thấy vàng trong trấu
ủ giữa lòng tiếc nuối phải vào đông...










 
 
   Nói với Tấm
Hồng Thanh quang - 1997

Trời phú đôi bàn chân nhỏ nhắn
Hoàng tử thi nhân đều phải xiêu lòng
hể khó khăn lập tức ông bụt hiện
trở ngại gì cũng vượt như không

Ừ thì cũng đoạn trường lắm lắm
hóa vàng anh thành quả thị luân hồi
nhưng chim sẻ đã nhặt giùm em thóc
bị bà già rộng mở đỡ em rơi


Hoàng tử nữa đúng là trong cổ tích
mê bàn chân yêu cả một con người
dù ai đó cũng lả lơi xinh xắn
vẫn nhớ tìm em trên mọi nẻo đời

em đáng lẽ phải rộng lòng biết mấy
chấp chi bà vợ của cha mình
giọt máu đào hẳn  hơn ao nước lã
thế mà em đã chẳng thể nương tình


Tôi cũng thích em bàn chân nhỏ nhắn
Cũng hiểu em oán trả nợ đền
Nhưng kết cục của mẹ con Thị Cám
Khiến bùi ngùi hơn những nỗi về em...





Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét